New member
Bài viết
0
Điểm tương tác
0
Điểm
0
Lời bài hát Từ Con Hẻm Không Đèn - I6NO798I
Bình Dương 2003
Đêm đầy sao
Cậu bé bốn tuổi gầy hao
Đứng nhìn và chẳng biết tại sao
Hôm nay cuộc trò chuyện của ba mẹ
Toàn mày tao
Bước chân thật mau
Nhiều người khoác thêm áo
Cả con hẻm huyên náo
Radio chỉ vừa kịp tắt
Lời nói của gia đình
Như được đốt thêm pháo
Một tờ giấy
Kèm hai chữ kí của ba và mẹ
Cùng bốn điều khoản
Năm vấn đề sáu tháng giải quyết
Mà tất cả xung quanh mọi người đều cản
Thất bại khi tiếng nói đôi bên đều bác bỏ
Sự chín chắn như mắc kẹt trong tủ
Mười ngón tay đan nhau nơi tòa án
Nó đâu biết ngày cuối
Gia đình được đông đủ
Thằng nhóc đó là tao
Chỉ là một trong số đổ vỡ
Suy nghĩ nhiều hơn số tuổi
Để tự phải chọn cho mình chỗ ở
Khoảng cách như bức tường cao
Mẹ rời con hẻm qua chiếc cửa sổ
Chọn ở lại cũng tại vì tao
Sợ làm gánh nặng mẹ thêm khổ sở
Rồi con hẻm trả lại nguyên trạng
Không gian yên bình mọi thứ ngăn nấp
Bỗng thằng nhóc trở thành mục tiêu
Cho bọn nhà giàu đổ lỗi ăn cắp
Ba đòi giết để rửa oan ức
Ẩn những cơn tức trong tận đôi ngươi
Ba xin lỗi để con thiệt thòi
Khi mình làm bố ở tuổi đôi mươi
Một cuộc sống hai cuộc đời
Ta sẽ là ai khi trước gương
Từ thành phố con gọi về
Sao nghe vùng quê thêm vấn vương
Từ thuở ấy con đường này
Đã lâu rồi không ai tới lui
Nhiều thành quả nhưng về nhà
Không gia đình con không thấy vui
Bình Dương 2013
Con hẻm thay đổi chưa nhiều
Bóng mát luôn phủ trưa chiều
Con đường vẫn ngập lúc đổ mưa đều
Chấp cánh con diều khi thưa người qua
Bầu trời đổi màu chạng vạng
Cuối đường chân nào loạng choạng
Tay xách nách mang balo trên vai
Đôi mắt khuôn mặt muôn hình vạn trạng
Và nó rời con hẻm để nuôi chí lớn
Tai nghe đang phát nhạc thật hay
Nội thì khóc đôi chân run rẩy
Sức lực yếu ớt đến nắm chặt tay
Khung cảnh hẻm xào xáo
Ba tháo chạy vội đến rầy la
Tao không muốn thấy mày
Từ bỏ kiếp con người
Để trở thành con rối
Bị người đời giật dây
Vài năm sau tìm tự do
Nó đã kiếm được người bạn
Tính theo con số
Chắc chỉ tầm được mười mạng
Vài đứa giống như nó
Từ nhiều con hẻm khác
Bước qua khốn khó
Nhưng trên môi nụ cười rạng
Lời rap tiếng nhạc làm cầu nối
Cùng nhau chia sẻ những tiếng thơm
Có thằng bồi bàn
Thằng lấy hàng chợ đầu mối
Thằng bảo kê để bảo vệ từng miếng cơm
Có nhiều đêm mưa bão
Nó chỉ biết cầu trời
Thay vì nghe tiếng sấm
Hồi nhỏ khóc đòi về
Đêm ba mươi bán thêm mai ngày tết
Nó khóc khi số cây
Còn nhiều hơn đầu người
Sự tồn tại nó trở thành câu hỏi
Còn lòng tin lại biến thành miếng mồi
Chưa kịp thích nghi khi mọi chuyện thay đổi
Mẹ gọi về nhà đi
Bà đã yếu lắm rồi
Tâm trí nó bất động
Trong lòng hóa đứa trẻ
Linh hồn ngay ngã tư
Bị chuyến xe bắt cóc
Như cây nương tựa vào gia đình
Cho đến khi thời gian đi ngang
Đào mất gốc
Vô tình nó quên mất
Định luật của trời đất
Số mệnh của vạn vật vạn việc
Vòng xoay của đồng hồ
Đời nó còn rất dài
Nhìn lại thời gian
Nội đang từng ngày cạn kiệt
Và nó đã về kịp con hẻm thân quen
Hoài niệm chút nơi ở
Sẽ không thể tả được ngày hôm đó
Chắc do ngòi bút hơi dở
Người dán báo
Người dọn dẹp còn người khóc là tao
Bầu trời thêm một vì sao
Là bà tao trút hơi thở
Vậy làm sao để tim này nguôi ngoai
Toàn lời chê không câu nào xuôi tai
Con không muốn sống trong song sắt này hoài
Mà phải tìm tự do
Như chim tung bay theo áng mây
Nội yên tâm nay con đã khôn ngoan
Sương gió quấn lấp với lớp bụi trần
Con không muốn kiếm cách giải thoát cuộc đời
Dù ngàn dặm xa đôi
Đôi khi vấp ngã nhiều lần
Một cuộc sống hai cuộc đời
Ta sẽ là ai khi trước gương
Từ thành phố con gọi về
Sao nghe vùng quê thêm vấn vương
Từ thuở ấy con đường này
Đã lâu rồi không ai tới lui
Nhiều thành quả nhưng về nhà
Không gia đình con không thấy vui

Fnhac I6NO798I%7Cjpg
 
Bên trên