Lời bài hát Giá Ta Không Về Với Biển - IFIKFFI6
Bài hát: Giá Ta Không Về Với Biển
Ca sĩ: Trần Hồng Kiệt
Giá hôm ấy ta không về với biển
Biết bao giờ thăm hỏi lại dòng sông
Sẽ suốt kiếp nổi trôi
Dạt về đâu cũng mất cân bằng
Giá hôm ấy ta không về với biển
Ai thay ta ngủ lại chốt Ông Kèo
Câu vọng cổ Đồng Tranh hào sảng
Tiếng cụng ly này ai sẽ mang theo?
Giá hôm ấy ta không về với biển
Để nghìn năm ngơ ngác tím lục bình
Để trở giấc giữa đêm nghe sóng vỗ
Thương rừng cây hơn chính thương mình
Giá hôm ấy ta không về với biển
Trưa nay đâu ngồi tưởng niệm mười phương
Gót chân phố vết bùn non khô quánh
Ngùi ngùi sờ vào
Chạm sóng trùng dương
Giá hôm ấy ta không về với biển
Biết bao giờ thăm hỏi lại dòng sông
Sẽ suốt kiếp nổi trôi
Dạt về đâu cũng mất cân bằng
Giá hôm ấy ta không về với biển
Ai thay ta ngủ lại chốt Ông Kèo
Câu vọng cổ Đồng Tranh hào sảng
Tiếng cụng ly này ai sẽ mang theo?
Giá hôm ấy ta không về với biển
Để nghìn năm ngơ ngác tím lục bình
Thương rừng cây hơn chính thương mình
Giá hôm ấy ta không về với biển
Trưa nay đâu ngồi tưởng niệm mười phương
Gót chân phố vết bùn non khô quánh
Ngùi ngùi sờ vào
Chạm sóng trùng dương

Bài hát: Giá Ta Không Về Với Biển
Ca sĩ: Trần Hồng Kiệt
Giá hôm ấy ta không về với biển
Biết bao giờ thăm hỏi lại dòng sông
Sẽ suốt kiếp nổi trôi
Dạt về đâu cũng mất cân bằng
Giá hôm ấy ta không về với biển
Ai thay ta ngủ lại chốt Ông Kèo
Câu vọng cổ Đồng Tranh hào sảng
Tiếng cụng ly này ai sẽ mang theo?
Giá hôm ấy ta không về với biển
Để nghìn năm ngơ ngác tím lục bình
Để trở giấc giữa đêm nghe sóng vỗ
Thương rừng cây hơn chính thương mình
Giá hôm ấy ta không về với biển
Trưa nay đâu ngồi tưởng niệm mười phương
Gót chân phố vết bùn non khô quánh
Ngùi ngùi sờ vào
Chạm sóng trùng dương
Giá hôm ấy ta không về với biển
Biết bao giờ thăm hỏi lại dòng sông
Sẽ suốt kiếp nổi trôi
Dạt về đâu cũng mất cân bằng
Giá hôm ấy ta không về với biển
Ai thay ta ngủ lại chốt Ông Kèo
Câu vọng cổ Đồng Tranh hào sảng
Tiếng cụng ly này ai sẽ mang theo?
Giá hôm ấy ta không về với biển
Để nghìn năm ngơ ngác tím lục bình
Thương rừng cây hơn chính thương mình
Giá hôm ấy ta không về với biển
Trưa nay đâu ngồi tưởng niệm mười phương
Gót chân phố vết bùn non khô quánh
Ngùi ngùi sờ vào
Chạm sóng trùng dương
Relate Threads